Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Cụ Khottabych

Thế là cụ Khottabych nhà mình đã khăn gói đi Hà Nội mấy ngày. Cụ ở nhà càm ràm mãi nghe rất mệt, nhưng không có cụ thì cũng chán. Lúc nào đi làm hay đi học về mình đều “Chào bố”. “Vâng, chào cô”, nghe cũng vui vui.

Cụ Khốt nhà mình rất thích dùng đồ cũ. Dù mình có sắm bao nhiêu món mới , cụ cất đi hết và đè món cũ ra dùng, đến khi chúng mòn vẹt, rách nát thì thôi. Nói thì cụ bảo” Kệ tôi, tôi thích thế”. Đến là rõ chán !!!

Gần đây nhất ,mình mua bộ lót bếp về, rình lúc cụ đi ngủ mới rón rén xuống thay mới, thế mà hôm trước hôm sau, đám bìa carton cũ đã chiễm chệ trên chỗ cũ và điệp khúc “Tôi thích thế”.

Giẻ lau mình cũng mua mới, thấm hút cao hơn, đem xuống để dưới bếp để thay cho đám giẻ cùn (toàn nilon, lau gì mà cứ ướt rườn rượt, chỉ tổ chây bẩn ra chỗ khác ) thì cụ đem giấu nhẹm đi của mình, đồng thời lôi đám giẻ kia từ thùng rác lên lại, nhìn rất trêu người. Xà bông rửa tay, mình cũng mua loại tốt, hương thơm, thay cho mấy cái xà bông cục rửa xong tay khô cong lên do nhiều chất tẩy quá , cụ cũng đem cất biến vào cái góc nào, mình phải đi kiếm mãi mới lôi ra được. Lại vẫn “ Tôi thích thế, cô kệ tôi”.

Và còn tỉ tỉ thứ củ tỉ âm ti gì mà cụ cứ tích lại cho chật nhà, trong khi luôn phê phán mình là cô mua sắm nhiều quá, tổ chật nhà và luôn hỏi phòng cô đã thành cái nhà hàng chưa !

Thế là nhân dịp cụ đi về quê, mình đem vất hết mấy món linh tinh của cụ, mấy cái giẻ yêu quý lẫn cái bìa carton lấm lem dầu mỡ. Kì này cụ về, chắc chắn mình bị nghe chửi cho đã tai, nhưng kệ, chửi rồi xong, ít ra cũng phải cách mạng thì mới tiến lên được ;)

PS : Cụ đi Hà Nội, mang theo cái khăn choàng 2 da của con gái . Mới đầu lôi cái khăn tím của con gái ra quàng thử, bị chọc ghê quá , nên đành đổi sang khăn xám :)) Nhiều khi vừa thương vừa bực mình cụ Khốt lắm!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét